A-Z list
Căn Nhà Khoái Lạc Trailer
Watch
Vietsub #1
Movie plot

Tuyệt vời! Đây là bài viết giới thiệu phim "Căn Nhà Khoái Lạc" theo yêu cầu của bạn:

**Căn Nhà Khoái Lạc: Khi Nỗi Đau Thăng Hoa Thành Nghệ Thuật**

Paris, những năm đầu thế kỷ 20. Ánh đèn vàng vọt hắt lên những bức tường lụa, tiếng cười nói vọng ra từ những căn phòng kín. Apollonide, một chốn ăn chơi xa hoa bậc nhất, là nơi những cô gái bán hoa xinh đẹp tìm kiếm niềm vui, hoặc ít nhất là cố gắng trốn chạy khỏi thực tại khắc nghiệt. Trong thế giới phù hoa ấy, một cô gái trẻ mang theo hy vọng và những bí mật riêng, bước chân vào cuộc sống đầy cám dỗ và cạm bẫy. "Căn Nhà Khoái Lạc" không chỉ là câu chuyện về một nhà thổ, mà còn là bức tranh khắc họa số phận những người phụ nữ bị giam cầm trong một xã hội đầy định kiến, nơi vẻ đẹp và tuổi trẻ là thứ hàng hóa đắt giá nhất. Bộ phim là một hành trình khám phá những góc khuất của tâm hồn, nơi nỗi đau, khát vọng và tình yêu đan xen, tạo nên một bản giao hưởng đầy ám ảnh.

**Có thể bạn chưa biết:**

"Căn Nhà Khoái Lạc" (House of Pleasures), hay còn được biết đến với tên gốc "L'Apollonide (Souvenirs de la maison close)," là một tác phẩm điện ảnh đầy tham vọng và gây tranh cãi của đạo diễn người Pháp Bertrand Bonello. Phim đã được đề cử Cành Cọ Vàng tại Liên hoan phim Cannes năm 2011, một sự ghi nhận xứng đáng cho những nỗ lực nghệ thuật mà Bonello và ê-kíp đã bỏ ra.

Mặc dù không chiến thắng tại Cannes, "Căn Nhà Khoái Lạc" đã nhận được nhiều đánh giá tích cực từ giới phê bình, đặc biệt là về mặt hình ảnh và âm thanh. Phim được ca ngợi vì sự tinh tế trong việc tái hiện bầu không khí của Paris hoa lệ đầu thế kỷ 20, cũng như sự dũng cảm trong việc khám phá những chủ đề nhạy cảm như mại dâm, thân phận phụ nữ và sự phân biệt giai cấp.

Một số nhà phê bình cho rằng phim có nhịp điệu chậm và đôi khi khó tiếp cận, nhưng không thể phủ nhận giá trị nghệ thuật và tính thẩm mỹ cao của tác phẩm. Bonello đã sử dụng những góc quay độc đáo, ánh sáng huyền ảo và âm nhạc đầy cảm xúc để tạo ra một trải nghiệm điện ảnh độc đáo và khó quên.

Ngoài ra, quá trình sản xuất bộ phim cũng đầy thú vị. Bonello đã dành nhiều thời gian nghiên cứu về lịch sử của các nhà thổ ở Paris, cũng như cuộc sống của những người phụ nữ làm việc tại đó. Ông cũng làm việc chặt chẽ với các diễn viên để giúp họ nhập vai một cách chân thực nhất.

"Căn Nhà Khoái Lạc" không chỉ là một bộ phim, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật đầy suy tư, thách thức người xem đối diện với những câu hỏi về đạo đức, xã hội và nhân văn.


English Translation

**House of Pleasures: When Pain Ascends to Art**

Paris, early 20th century. Dim yellow lights reflect off silk walls, laughter echoing from closed rooms. Apollonide, one of the most luxurious pleasure houses, is where beautiful prostitutes seek joy, or at least try to escape their harsh reality. In that opulent world, a young woman, carrying hope and her own secrets, steps into a life full of temptations and traps. "House of Pleasures" is not just a story about a brothel, but also a portrait of the fate of women imprisoned in a prejudiced society, where beauty and youth are the most valuable commodities. The film is a journey to explore the hidden corners of the soul, where pain, desire, and love intertwine, creating a haunting symphony.

**You Might Not Know:**

"House of Pleasures," also known by its original title "L'Apollonide (Souvenirs de la maison close)," is an ambitious and controversial film by French director Bertrand Bonello. The film was nominated for the Palme d'Or at the 2011 Cannes Film Festival, a well-deserved recognition for the artistic efforts of Bonello and his crew.

Although it did not win at Cannes, "House of Pleasures" received many positive reviews from critics, especially in terms of visuals and sound. The film is praised for its subtlety in recreating the atmosphere of glamorous Paris in the early 20th century, as well as its courage in exploring sensitive topics such as prostitution, the status of women, and class discrimination.

Some critics argue that the film has a slow pace and is sometimes difficult to access, but the high artistic value and aesthetics of the work cannot be denied. Bonello used unique camera angles, ethereal lighting, and emotional music to create a unique and unforgettable cinematic experience.

In addition, the production process of the film was also very interesting. Bonello spent a lot of time researching the history of brothels in Paris, as well as the lives of the women who worked there. He also worked closely with the actors to help them get into character as realistically as possible.

"House of Pleasures" is not just a film, but also a thoughtful work of art, challenging viewers to confront questions about morality, society, and humanity.


中文翻译

**欢愉之家:当痛苦升华为艺术**

巴黎,20世纪初。昏黄的灯光映照在丝绸墙壁上,欢笑声从紧闭的房间里传出。“阿波罗尼德”,最豪华的欢场之一,是美丽的妓女们寻求欢乐的地方,或者至少是试图逃离残酷现实的地方。 在那个奢华的世界里,一个年轻的女人带着希望和她自己的秘密,步入了一个充满诱惑和陷阱的生活。“欢愉之家”不仅仅是一个关于妓院的故事,也是一幅描绘被囚禁在充满偏见的社会中的女性命运的画像,在那里,美丽和青春是最有价值的商品。 这部电影是一次探索灵魂深处的旅程,在那里,痛苦、欲望和爱交织在一起,创造出一首令人难忘的交响曲。

**你可能不知道:**

《欢愉之家》,也被称为它的原始标题“L'Apollonide (Souvenirs de la maison close)”,是法国导演贝特朗·波尼洛(Bertrand Bonello)的一部雄心勃勃且备受争议的电影。 该片获得了2011年戛纳电影节金棕榈奖的提名,这是对波尼洛和他的团队的艺术努力的当之无愧的认可。

尽管它没有在戛纳获奖,但《欢愉之家》受到了评论家的许多好评,尤其是在视觉和声音方面。 这部电影因其巧妙地重现了20世纪初迷人的巴黎的氛围,以及其探索诸如卖淫、妇女地位和阶级歧视等敏感话题的勇气而受到赞扬。

一些评论家认为这部电影节奏缓慢,有时难以理解,但不可否认的是作品的高艺术价值和美学。 波尼洛使用独特的拍摄角度、空灵的灯光和充满情感的音乐来创造一种独特而难忘的电影体验。

此外,这部电影的制作过程也很有趣。 波尼洛花了很多时间研究巴黎妓院的历史,以及在那里工作的妇女的生活。 他还与演员密切合作,以帮助他们尽可能真实地进入角色。

《欢愉之家》不仅仅是一部电影,也是一部发人深省的艺术作品,挑战观众面对关于道德、社会和人性的问题。


Русский перевод

**Дом терпимости: Когда Боль Возносится к Искусству**

Париж, начало 20 века. Тусклый желтый свет отражается от шелковых стен, смех эхом разносится из закрытых комнат. Аполлонид, один из самых роскошных домов удовольствий, – это место, где красивые проститутки ищут радость или, по крайней мере, пытаются убежать от своей суровой реальности. В этом богатом мире молодая женщина, несущая надежду и свои собственные секреты, вступает в жизнь, полную искушений и ловушек. «Дом терпимости» – это не просто история о борделе, но и портрет судьбы женщин, заключенных в предвзятом обществе, где красота и молодость – самый ценный товар. Фильм – это путешествие к исследованию скрытых уголков души, где переплетаются боль, желание и любовь, создавая навязчивую симфонию.

**Вы Могли Не Знать:**

«Дом терпимости», также известный под своим оригинальным названием «L'Apollonide (Souvenirs de la maison close)», – амбициозный и противоречивый фильм французского режиссера Бертрана Бонелло. Фильм был номинирован на Золотую пальмовую ветвь Каннского кинофестиваля 2011 года, что стало заслуженным признанием художественных усилий Бонелло и его команды.

Хотя он и не победил в Каннах, «Дом терпимости» получил множество положительных отзывов от критиков, особенно в отношении визуальных эффектов и звука. Фильм хвалят за его тонкость в воссоздании атмосферы гламурного Парижа начала 20 века, а также за его смелость в исследовании деликатных тем, таких как проституция, статус женщин и классовая дискриминация.

Некоторые критики утверждают, что фильм имеет медленный темп и иногда труден для восприятия, но нельзя отрицать высокую художественную ценность и эстетику работы. Бонелло использовал уникальные ракурсы камеры, неземное освещение и эмоциональную музыку, чтобы создать уникальный и незабываемый кинематографический опыт.

Кроме того, процесс производства фильма также был очень интересным. Бонелло потратил много времени на изучение истории борделей в Париже, а также жизни женщин, которые там работали. Он также тесно сотрудничал с актерами, чтобы помочь им как можно более реалистично войти в роль.

«Дом терпимости» – это не просто фильм, но и вдумчивое произведение искусства, побуждающее зрителей противостоять вопросам морали, общества и человечности.

Show more...